GỬI ÔNG TRỜI
Ngồi buồn đốt một đống rơm
Khói lên nghi ngút chẳng thơm tý nào
Khói lên đến tận thiên tào
Ngọc hoàng mới hỏi đứa nào đốt rơm
Thưa rằng con định nấu cơm
Nhưng bình ga cứ phun thơm tưng bừng
Điều này là phải coi chừng
Chờ ga phun hết thì bưng ra vườn
Bất ngờ nhặt được con lươn
Đem vào om chuối với sườn để ăn
Nào ngờ mọi thứ sống nhăn
Đành lên giường nhịn,đắp chăn ngủ khì
CHÁU DỰ LÀNG HÓP 28-2-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét